Chương 29:
Nhìn
Hạ Dung như vậy, tâm tình của Thẩm Tương Ngôn cũng run rẩy theo, nhắm mắt lại
đè xuống cơn nóng trong người, dụ dỗ hỏi,
"Dung Nhi hôm nay là muốn chuốc say tướng công sao?"
Tưu
lượng của Hạ Dung làm sao qua được ba ly được, hơn nữa y còn cố ý chuốc rượu tướng
công, lúc này y đã có chút chóng mặt, "Chuốc say, ưm? Muốn tướng công uống
say, đúng vậy!"
"Sao
lại muốn tướng công uống say? Uống say rồi
thế nào? Hửm?" Thẩm Tương Ngôn hôn má Hạ Dung một cái, nhỏ giọng tiếp tục
đầu độc.
"Cục
cưng, uống say rồi mới có được cục cưng?" Hạ Dung một mặt đầy ý việc này
mà ngươi cũng không biết sao nhìn Thẩm Tương Ngôn.
Thẩm
Tương Ngôn nhíu mày, hắn thế mà lại bị phu lang đang say khinh bỉ, hắn sao biết
được uống rượu say với việc có cục cưng có liên quan gì với nhau cơ chứ.
Hạ
Dung thấy tướng công vẫn không hiểu y đang nói gì, liền hơi nóng nảy, vòng lấy
cổ tướng công kéo xuống gặm miệng tướng công. Là gặm thật đấy, Thẩm Tương Ngôn
cảm thấy được miệng mình hơi đau. Lần này hắn mà không hiểu mới là lạ, vỗ nhẹ
lên mông phu lang, tên tiểu tử này lại dám lập mưu bò lên giường mình cơ đấy,
được rồi, bọn họ vẫn luôn ngủ cùng nhau nên không dùng tới từ bò lên giường
mình được.
Hạ
Dung uống say liền không như bình thường mà cứ quấn lấy người, ngày thường chỉ
cần hắn ôm một cái sẽ thẹn thùng ngay, lần này muốn thả ra cũng không thả được.
Thẩm Tương Ngôn dở khóc dở cười nhìn cái tên giống hẹt bạch tuộc đang quấn lấy
trên người hắn, bất đắc dĩ cứ như vậy mà ôm y về phòng.
Sai
nhóm tiểu nha đầu chuẩn bị nước nóng để tắm xong, Thẩm Tương Ngôn chuẩn bị tự
mình tắm cho Hạ Dung. Hơi nước ấm áp tỏa hơi từng chút trên mặt nước, mơ mơ hồ
hồ khiến người không thấy rõ, cây trâm trên đầu Hạ Dung đã sớm bị Thẩm Tương
Ngôn lấy xuống, mái tóc đen xõa tung. Thân thể tinh tế, còn có hai chân thon
dài rất nhanh ngập vào bên trong nước, nhìn Hạ Dung như vậy, trong lòng Thẩm
Tương Ngôn rục rịch không ngừng.
Chỉ
là việc tắm cũng không hề yên tĩnh chút nào, Hạ Dung xuống nước liền bắt đầu
lăn qua lăn lại, không coi chừng một chút liền muốn chìm xuống đáy, làm Thẩm
Tương Ngôn sợ hết hồn. Nếu là lặn xuống lúc tỉnh táo, hắn còn lo lắng, huống
chi là bây giờ y đang say.
Thẩm
Tương Ngôn không còn cách nào khác, đành phải dùng tốc độ nhanh nhất tắm cho y
xong rồi ôm người đi ra ngoài lau khô, lúc muốn mặc đồ cho y, Hạ Dung liền
không vui, làm thế nào cũng không chịu mặc quần áo vào, ôm hắn không chịu buông
tay, trong miệng cứ liên tục lầm bầm cục cưng đến cục cưng đi. Thẩm Tương Ngôn
làm sao mà nhịn được, nhìn thấy phu lang trên người không mặc cái gì liên tục cọ
người mình liên tục, cọ mãi hắn cũng không chịu được nữa
Cuối
cùng hắn nhắm mắt lại hỏi một câu, "Dung Nhi, thật muốn cục cưng hả?"
"Đúng!
Muốn có cục cưng." Hạ Dung làm gì biết được hắn đang nói cái gì, chỉ nhớ
rõ mình muốn có cục cưng giống Cố đại ca thôi.
Nghe
đến câu trả lời, Thẩm Tương Ngôn liền ôm lấy Hạ Dung lên giường. Da thịt vừa mới
ngâm trong nước nóng còn mang theo màu hồng nhàn nhạt, sợ Hạ Dung đau, bước khởi
động hắn làm rất đầy đủ. Mặt trăng ngoài cửa sổ tròn dần, đèn trong phòng âm thầm
mơ màng cháy, sau trướng phù dung là hình bóng hai người giao hòa vào nhau, một
cái tay thon dài vô lực vươn ra ngoài trướng, nhìn kỹ trên một đoạn cổ tay kia
đầy mồ hôi hột.
Nhưng
mà cánh tay đó nhanh chóng bị người sau màn kéo trở về, Thẩm Tương Ngôn đem người
dưới thân trở mình, âm thanh tinh tế lung tung không thành câu truyền ra từ sau
màn, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng khóc yếu ớt của Hạ Dung. Chờ đến lúc Hạ
Dung ngủ thiếp đi thì chân trời đã nổi lên một tia sắc trắng, cảm giác cuối
cùng của Hạ Dung còn lại là rất nóng, rất mệt mỏi.
————————————
Hạ
Dung vừa ngủ liền ngủ thẳng tới buổi trưa mới tỉnh lại hoàn toàn, thân thể hơi
động một chút liền cảm thấy toàn thân giống như không còn là của mình nữa, nhíu
nhíu mày, đoạn thời gian ngắn tối hôm qua từng chút từng chút hiện lên trong đầu,
vén lên áo gấm màu trắng nhìn một chút, thân thể của mình dưới chăn lấm ta lấm
tấm che kín từng cái từng cái dấu vết ám muội.
Hạ
Dung kéo chăn đem mặt của mình che lại, tối hôm qua đầu óc thực sự mơ hồ, mắc cỡ
chết người.
Nhìn
cái người tối hôm qua còn không biết xấu hổ ngượng ngùng, quấn lấy hắn không chịu
buông, bây giờ ngược lại đã biết mắc cỡ, Thẩm Tương Ngôn khẽ cười một tiếng,
"Sao bây giờ lại biết e lệ thế, không biết là ai tối hôm qua nhiệt tình
như vậy nhỉ? Còn muốn chuốc say tướng công? Hửm?" Ôm Hạ Dung đến gần mình
rồi đưa tay xuống hông Hạ Dung nắn bóp cho y, tối hôm qua tuy là Hạ Dung muốn một
lần, nhưng hắn vẫn không nhịn được muốn nhiều hơn hai lần, bây giờ không khó chịu
mới là lạ.
Hạ
Dung được xoa bóp rất thoải mái, nhưng vẫn cảm thấy không có mặt mũi nhìn người,
lầm bầm nói, "Tướng công đừng nói nữa." Âm thanh xuyên qua chăn nhỏ,
ai biết mình uống say sẽ như vậy chứ, y cũng không muốn có được hay không.
"Lá
gan ngươi thật đúng là càng lúc càng lớn, ngay cả tướng công cũng dám tính kế?"
Ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng sao nghe chỉ thấy đầy sủng nịnh.
Hạ
Dung cũng không sợ hắn, cười hì hì nói, "Ai bảo tướng công đem Dung Nhi sủng
đến hư."
Thẩm
Tương Ngôn nghe xong đáy lòng cười cười, ôn nhu nói, "Biết tướng công sủng
Dung Nhi là được rồi." Nói xong hôn nhẹ xuống mi tâm Hạ Dung một cái, ngày
kết hôn ấy khi hạ khăn voan xuống lần đầu gặp gỡ đã là động tâm, ở chung lâu
như vậy cũng dần động tình từ lâu. Cho nên mới muốn sủng ngươi, muốn đem ngươi
làm hư, muốn đem ngươi sủng đến tùy hứng, không phải như vậy Hạ Dung mới có thể
vĩnh viễn không thể rời bỏ hắn sao.
——————————————
Tuy
rằng đã mở ra điều mới mẻ, nhưng Thẩm Tương Ngôn vì thân thể Hạ Dung nên vẫn
kiên trì cách mấy ngày mới hành phòng một lần, chỉ là mỗi lần sẽ nhiều hơn một
chút, khiến Hạ Dung khổ không thể tả, thà mỗi ngày làm một lần, còn tốt hơn nhiều
so với cách giết người này.
Sau
Trung Thu thì Châu Nguyệt hiên cũng được khai trương thuận lợi, bởi đồ trang sức
có hình dáng mới mẻ độc đáo, liền nhanh chóng hấp dẫn rất nhiều khách hàng. Có
thể là vì cả hai chỗ làm ăn đều cần được quan tâm, nên Thẩm Tương Ngôn bắt đầu
bận túi bụi, thỉnh thoảng còn phải đi xã giao, giờ về nhà cũng trễ hơn trước
kia nhiều. Hạ Dung cũng không nghĩ nhiều, chỉ đau lòng phu quân cực khổ mấy
ngày gần đây, nhân lúc trong nhà không có việc gì để làm liền cùng Dung thị học
nấu canh, mỗi ngày đều tự mình nấu các loại canh khác nhau cho tướng công uống,
giúp tướng công bồi bổ thân thể.
Ngày
hôm đó lúc Thẩm Tương Ngôn về nhà có uống chút rượu, chắc là sợ Hạ Dung nghe
mùi thì khó chịu nên cũng không ôm ấp ngay mà trực tiếp đi tắm. Lúc Hạ Dung
giúp đỡ hắn thay quần áo, ngửi được trên người tướng công mình ngoài mùi rượu
ra còn có một mùi vị khác, Hạ Dung cảm thấy kỳ quái liền ngửi một cái, vì tướng
công chế hương mà mỗi lần ra khỏi phòng điều chế thì đều mang một mùi vị khác
nhau ra ngoài, thế nhưng hôm nay tướng công không giống như đã ghé qua phòng điều
chế mà.
Trong
lòng Hạ Dung tuy có chút nghi hoặc, nhưng cũng không để ở trong lòng quá lâu, rất
nhanh liền quên mất việc này, quay đầu đi gọi người bưng bữa khuya đến. Tướng
công mỗi lần đi uống rượu thế này chắc chắn là ăn không no, chuẩn bị bây giờ
thì lát tướng công tắm rửa xong thì có thể ăn ngay.
Lúc
Thẩm Tương Ngôn đi ra thì thấy đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn sàng, hắn cảm thấy
trong lòng ấm áp, hôn hai má phu lang một cái, biết Hạ Dung không đói bụng,
nhưng vẫn lôi kéo y ngồi xuống ăn cùng. Hạ Dung nhìn tướng công ăn ngon lành,
cũng cầm lấy đũa thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho hắn.
Dùng
bữa khuya xong, Thẩm Tương Ngôn cầm tay nhỏ của phu lang, nhàn nhạt nói,
"Phải rồi, nghe nói Trương gia cùng Hạ gia hôm nay đã đính hôn, không bao
lâu nữa Hạ Quý sẽ được gả đi."
Hạ
Dung có chút giật mình, không thể tin hỏi lại, "Hạ Quý cũng đồng ý cuộc
hôn nhân này sao?"
Thẩm
Tương Ngôn vỗ vỗ đầu Hạ Dung, "Lệnh của cha mẹ, có lời mai mối như vậy, có
lấy chồng hay không làm sao có thể để một người phụ nữ quyết định được."
Tuy
đây là nói thật, nhưng Hạ Dung cũng không quá tin tưởng, với tính tình vị tỷ tỷ
của y, làm sao có khả năng đồng ý được.
"Nàng
ta gả đi không tốt sao? Có thể gả đi ra ngoài như vậy mới tốt." Thẩm Tương
Ngôn cười cười, không tiếp tục đề tài này nữa, này vốn là lời để lừa gạt Hạ
Dung dù có nghi ngờ cũng không thể điều tra rõ ràng, dù cho Hạ Quý có không muốn
gả đi nữa, Hạ phụ cũng nhất định phải gả nàng đi. Việc buôn bán tơ lụa của Hạ
gia có vấn đề lớn, đang cần gấp một vạn lượng sính lễ của Trương gia kia để
quay vòng đấy.
Đương
nhiên hắn cũng chỉ là ở trong bóng tối đẩy thêm một cái mà thôi, không thật ra
tay, sau này Hạ gia coi như không liên quan gì đến hắn cả. Huống hồ, Hạ phụ mà
có một chút khả năng có thể vượt qua nguy cơ lần này, thì cũng không đến nỗi đồng
ý lời xin cưới của Trương gia một cách thống khoái như vậy, đối mặt vàng bạc,
sao có thể không hề nghĩ ngợi mà đem nữ nhi mình thương yêu lâu như vậy gả ra
ngoài. Còn Hạ phu nhân dù có ý kiến gì hay không thì một vị phụ nhân làm gì quyết
định được.
Hạ
Dung còn đang đắm chìm trong tin tức vừa nãy, tâm trạng trong nhất thời cũng
không biết thế nào, mãi đến tận lúc nghe phu quân gọi, y mới phát giác mình lại
thất thần khi đnag nói chuyện cùng tướng công.
"Tiểu
bại hoại, dám thất thần trong lúc nói chuyện cùng tướng công của ngươi à."
Thẩm Tương Ngôn lấy tay nặn nặn mũi Hạ Dung, "Sao vậy, không muốn đi Ly
quán nghe hát hả? Ta nghe người ta nói có vở diễn mới đấy."
"A?
Đi, đi, Dung Nhi muốn đi, tướng công mang Dung Nhi đi đi." Hạ Dung vừa
nghe thấy tướng công muốn dẫn y đi Ly quán nghe hát, liền tỏ ra đáng thương
trông mong nhìn tướng công, mặt đầy biểu tình cầu mang đi.
Thẩm
Tương Ngôn nhìn thấy dáng vẻ ấy của y liền bật cười nói, "Được rồi, biết
ngươi thích cái này mà, ngày mai liền dẫn Dung Nhi đi. Nhưng mà tướng công ta
đã đáp ứng dẫn đi, Dung Nhi muốn báo đáp tướng công thế nào đây?" Nói xong
liền sờ vào eo của Hạ Dung, mấy ngày nay hắn cũng đã nghiên cứu ra rất nhiều
chỗ mẫn cảm của phu lang, eo là một trong số đó.
Hạ
Dung bị Thẩm Tương Ngôn làm như vậy, tứ chi đều như nhũn ra, liền vội vàng cầu
xin tha thứ, "Tha cho Dung Nhi đi, tối hôm qua, tối hôm qua chúng ta mới vừa
làm mà."
"Ở
trong lòng Dung Nhi, vi phu giống cầm thú như vậy hay sao?" Thẩm Tương
Ngôn thấy Hạ Dung bị dọa, không nhịn được nở nụ cười, "Tiểu sắc quỷ ngươi
đang nghĩ gì trong đầu đấy, ta nói báo đáp là nói ngươi lại nấu canh ngày hôm
qua lại đi, hương vị không tệ, vi phu rất thích."
Hạ
Dung bị Thẩm Tương Ngôn làm cho xấu hổ lúng túng, y mới không phải cái gì tiểu
sắc quỷ đâu, bây giờ còn dám cười y, Hạ Dung tức giận một tay đẩy tướng công
ra, trốn vào trong phòng không muốn gặp người. Thẩm Tương Ngôn thấy Hạ Dung như
vậy, càng không nhịn được lớn tiếng cười, tiểu phu lang nhà hắn thực sự là càng
ngày càng thú vị.
-----Hết chương 29-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét