Chương
28:
Lúc
Thẩm Tương Ngôn bưng một mâm món tráng miệng tiến vào thì thấy tiểu phu lang
nhà mình một tay sờ sờ bụng, một tay chống đầu suy nghĩ. Thẩm Tương Ngôn liền
thấy thú vị, tiểu phu lang nhà mình cũng có tâm sự à? Đem mâm món tráng miệng để
lên bàn, cầm miếng bánh ngọt hoa quế tiểu phu lang thích nhất đung đưa trước
mũi y một vòng, thấy y không có phản ứng gì cả, Thẩm Tương Ngôn hơi kinh ngạc,
đung đưa điểm tâm một hồi Hạ Dung mới phục hồi tinh thần lại.
Hạ
Dung thấy là bánh ngọt hoa quế mình thích nhất, liền há mồm muốn cắn miếng bánh
này, nhưng Thẩm Tương Ngôn lại thu tay về đem miếng bánh ngọt hoa quế này bỏ
vào miệng mình cắn một cái. Hôm nay Dung thị làm bánh ngọt hoa quế có bỏ thêm sữa
trâu, chưa nói đến đây là mùi tiểu phu lang rất thích, mùi sữa thơm này cùng với
mùi hoa quế nhàn nhạt kết hợp sẽ không quá ngọt cũng không quá ngấy. Tuy mùi vị
quả thật không tệ, nhưng Thẩm Tương Ngôn vốn cũng không thích bánh ngọt cho lắm,
nhiều lắm là khi hắn nhìn Hạ Dung ăn thì sẽ cùng nếm thử một hai miếng thôi.
Hạ
Dung thấy bánh ngọt bên mép không cánh mà bay đi, còn tiến vào trong miệng tướng
công, liền bĩu môi đứng dậy đi đến bàn cầm một miếng. Y không thèm nghĩ đến phu
quân thích bắt nạt mình nữa.
Trước
đó lúc y sinh bệnh chỉ được phép ăn đồ ăn thanh đạm, phu quân không có chuyện
gì làm liền thích lấy đĩa món tráng miệng đặt ở trước mặt y, hoặc là lúc ăn cơm
cố ý ở trước mặt y ăn đồ mặn. Mỗi lần nhìn thấy y thèm không chịu được, phu
quân sẽ dùng lý do y còn đang bệnh không thể ăn những thứ này mà không cho y
ăn. Không cho ăn thì đừng cho y xem, lần nào cũng cố ý ăn trước mặt y, rõ ràng
là cố ý khiến y thèm mà.
Hạ
Dung oán hận cắn bánh ngọt hoa quế trong tay một cái, y thù rất dai, bây giờ
còn muốn lấy chuyện này đến bắt nạt y à, y không thèm sợ, đại phu đã bảo y có
thể ăn uống bình thường lại rồi.
Hạ
Dung cắn một miếng món tráng miệng mềm ngọt, trong đầu nghĩ đến bánh ngọt hoa
quế, Trung thu, Trung thu, ngắm trăng. Đúng rồi, y có thể lấy cớ ngắm trăng, dụ
dỗ tướng công uống say, sau đó bọn họ có thể làm chuyện đó rồi.
Thẩm
Tương Ngôn đột nhiên cảm thấy tiểu phu lang đang ngồi đối diện mình có chút kỳ
quái, khó mà tin được đây là người gần đây hắn thường xuyên bắt nạt. Nhưng mà
nhìn tiểu phu lang trước mặt, hắn vẫn có chút đau lòng, sau lần sinh bệnh này,
chút thịt trên mặt tiểu phu lang nhà hắn biến mất rồi, trở thành khuôn mặt trứng
ngỗng tiêu chuẩn.
Nuôi
kỹ càng như vậy, ngày thường nhìn y ăn nhiều như thế, nhưng vẫn không thêm được
bao nhiêu thịt, ngược lại Yl lại cao hơn lúc mới đến không ít. Bởi vì đang ở
nhà, nên Hạ Dung chỉ mặc một bộ đồ hơi cũ mà xanh lá sen có hoa văn thêu bằng
chỉ bạc, trên đầu cũng chỉ dùng một cây trâm thanh ngọc đơn giản để búi tóc.
Ngồi
yên một chỗ cầm món tráng miệng, một tay hứng vụng bánh, Thẩm Tương Ngôn có
chút thất thần, không biết từ khi nào mà đứa nhỏ hắn nuôi gần hai năm nay đã ra
dáng người lớn mấy phần.
Hạ
Dung không hề phát hiện ra tướng công mình kỳ lạ, bỏ qua kế hoạch chưa hòn chỉnh
trong lòng qua một bên, trước tiên nói với tướng công việc mình muốn nhờ vả,
"Tướng công, Trung thu sắp đến rồi, Dung Nhi có mấy phần quà tặng không biết
chọn cái nào, tướng công có rảnh thì đi xem giúp Dung nhi một chút." Nói
xong cũng không thèm chờ tướng công đáp đã lôi kéo tướng công đến thư phòng.
Thẩm
Tương Ngôn từ khi trở về từ phía nam, những chuyện trong nhà cũng dần dần để
cho phu lang quyết định. Người thường xuyên đến nhà cũng chỉ có những người hắn
quen biết khi làm ăn, thêm một vài bạn bè ở quê nhà các kiểu. Xử lý những việc
này mặc dù không phải là quá kho, nhưng cũng có chút chưa quen thuộc, nên Hạ
Dung vẫn cần Thẩm Tương Ngôn ở bên hướng dẫn đôi chỗ.
Hạ
Dung học rất nghiêm túc, Thẩm Tương Ngôn dạy cũng tận tâm. Tuy hắn từng nói là
muốn cho Hạ Dung cả đời đều không thể xa hắn, nhưng hắn cũng không muốn biến Hạ
Dung biến thành con thỏ chỉ có thể sống dựa vào hắn được. Cho nên khi tiểu phu
lang ngày càng lớn lên, không chỉ riêng việc trong nhà, mà còn có rất nhiều
chuyện khác hắn đều muốn dạy từng chút một cho Hạ Dung. Đương nhiên là hắn sẽ cố
gắng không để những thứ đen tối hay nguy hiểm tiếp cận Hạ Dung, phu lang của hắn
chỉ cần giống như bây giờ, mỗi ngày đểu tươi cười là được rồi.
————————————
Trung
thu còn gọi là Lễ theo trăng hay tết trung thu, chỉ cần nghe thấy hai cái tên
này cũng có thể biết được ý nghĩa của ngày này là gì. Thật ra ở nước Phượng
Dụ thì ngày này chủ yếu vẫn là chúc cho được mùa, cho nên hôm đó sẽ chuẩn bị một
bàn đầy đồ ăn, sau đó người một nhà cùng nhau ăn một bữa, sau khi ăn xong thì mọi
người lại cùng nhau ngắm trăng các thứ.
Vì
ngày hôm nay mà Hạ Dung đã sớm chuẩn bị rất kỹ càng, cố ý bảo Hà Miêu cẩn thận
mua một vò rượu hoa quế ngon nhất, rượu hoa quế này không chỉ có vị thuần khiết,
mà còn có độ mạnh mười phần.
Đáng
tiếc là tửu lượng của Hạ Dung rất thấp, muốn để y chuốc say tướng công là không
thể. Vì để đến lúc đó bản thân mình sẽ không say trước, y và Hà Miêu đã thương
lượng quyết định là sẽ chuẩn bị trước hai bình rượu, trước khi y uống, Hà Miêu
sẽ tráo rượu trong ly thành nước thường cho y, còn ly của tướng công thì sẽ là
rượu thật.
Bây
giờ Hạ Dung còn chưa biết, y nghĩ như vậy là tốt, nhưng đến lúc đó có tốt thật
hay không thì chưa chắc. Phu quân của y đâu phải là người dễ bị lừa gạt, đáng
tiếc là chờ đến khi hạ Dung biết được điều đó thì mọi chuyện đã quá muộn rồi.
Sau
khi ăn xong cơm tối, Hạ Dung về phòng tắm rửa trước, cố ý chọn bộ quần áo trước
kia không nỡ mặc, nhìn di nhìn lại thiếu niên trong gương, mãi đến tận khi thật
sự hài lòng mới chạy ra sân tìm tướng công.
Thẩm
Tương Ngôn đang ngồi trên ghế tre bọn hạ nhân chuẩn bị trong viện Hải Đường,
trên bàn bên cạnh bày sẵn trái cây với đồ tráng miệng, tất nhiên là có cả bánh
trung thu với một bình rượu hoa quế.
Thẩm
Tương Ngôn nhìn bình rượu kia có chút nghi ngờ, quay đầu lại liền nhìn thấy tiểu
phu lang một thân màu xanh nhạt từng bước đi tới đây, dưới ánh trăng thân ảnh
kia càng lộ vẻ thon dài. Thẩm Tương Ngôn không nhịn được nắm chặc ngón tay, ai
cũng nói dưới trăng ngắm mỹ nhân thật không sai chút nào.
Đợi
đến Hạ Dung đến nơi hắn mới nhìn rõ phu lang mình đang cài một cây trâm
"dương chi bạch ngọc" trên đầu, mặc đúng bộ quần áo hắn mua ở phía
nam, cổ tay áo cùng với vạt áo còn dùng chỉ kim tuyến đẻ thêu hình hoa hải đường.
Khi hắn nhìn thấy bộ đồ này, hắn liền nhớ đến cảnh mình đang đứng dưới gốc cây
hải đường si mê ngắm nhìn tiểu phu lang, vì thế Thẩm Tương Ngôn cố ý bảo thợ
may ở cửa hàng đó may lại một bộ theo số đo của Hạ Dung để hắn mang về.
Bên
hông Hạ Dung còn đeo một sợi dây ngọc khoảng ba ngón tay có tua rua, lúc đi còn
có thể nghe thấy tiếng vang nhỏ do chạm vào nhau của mấy hạt châu. Mặc dù mặt
mũi vẫn còn vài nét trẻ con khó nhìn ra, nhưng cả người đều mang lại một cảm
giác thanh khiết.
Hạ
Dung lén hít một hơi thật sâu, sau đó mới đi tiếp đến chỗ tướng công, tuy rằng
trước đó đã lặp đi lặp lại trong lòng, nhưng đến khi đứng trước mặt tướng công
y vẫn có chút lúng túng. Ngay lúc muốn ngồi vào cái ghế bên cạnh tướng công thì
bị Thầm Tương Ngôn kéo lại ngồi lên chân hắn.
Nhìn
vẻ mặt căng thẳng, Hạ Dung rõ ràng đã cố ý ăn mặc đẹp, hơn nữa lại có bình rượu
vốn không thể xuất hiện trên bàn, trong đầu Thẩm Tương Ngôn chợt lóe lên một ý
nghĩ, không phải là tiểu phu lang này định chuẩn bị câu dẫn hắn chứ, Thẩm Tương
Ngôn khẽ cười một tiếng, cũng không vạch trần, chuẩn bị xem tiểu phu lang rốt
cuộc muốn làm gì.
Hà
Miêu ở một bên hầu hạ, Hạ Dung ngồi ở trên đùi tướng công luôn cảm thấy có chút
không thoải mái, nhưng nghĩ tới chuyện cần làm đêm nay, Hạ Dung cũng không nói
gì cả, chỉ lấy bình rượu trên bàn rót cho Thẩm Tương Ngôn một chén, "Tướng
công, ngươi nếm thử rượu hoa quế này xem, nghe nói rất ngon."
Thẩm
Tương Ngôn buồn cười nhận chén rượu uống, muốn chuốc rượu hắn sao? Tiểu phu
lang nhà hắn hôm nay thật thú vị, hắn chưa bao giờ uống rượu ở nhà, đây cũng là
lý do hắn vừa nhìn thấy bình rượu ở trên bàn liền thấy nghi ngờ. Thế nhưng cũng
không thể cho rằng tửu lượng của hắn rất tệ đi, chỉ bằng hiểu biết của hắn với
tiểu phu lang, nếu muốn chuốc say hắn khẳng định phải có tuyệt chiêu gì đó.
Nghĩ
tới đây, Thẩm Tương Ngôn liền cầm lấy bình rượu trên bàn rót một chén, đưa tới
bên miệng Hạ Dung, "Rượu này mùi vị không tệ, Dung Nhi cũng nếm thử
đi?"
Hạ
Dung thật không dám uống chén rượu này, nếu không y sẽ say ngay, vội vã từ chối,
"Không cần không cần, tướng công uống đi, ta, ta, Hà Miêu sẽ rót rượu cho
ta." Nói xong liền liếc mắt ra hiệu cho Hà Miêu, Hà Miêu vừa muốn cầm một
bình rượu khác qua rót cho Hạ Dung, liền bị Thẩm Tương Ngôn xua tay ngăn lại,
"Được rồi, không cần ngươi hầu hạ, đi xuống đi."
Hạ
Dung lần này chỉ có thể trợn tròn mắt, "Đừng, để Hà Miêu lưu lại..."
"Gì
cơ? Hạ Dung chẳng lẽ không muốn ở một mình cùng tướng công sao?" Thẩm
Tương Ngôn lập tức cắt ngang lời nói của Hạ Dung, trong lòng cũng đã bị tiểu
phu lang chọc cho không nhịn được cười, nhìn dáng vẻ có vấn đề ở chỗ bình rượu
khác, chẳng lẽ mình lại có thể để cho nó có tác dụng sao? Trong lòng nghĩ như vậy,
nhưng mặt Thẩm Tương Ngôn vẫn không để lộ ra chút nào.
Hạ
Dung một mặt không nỡ nhìn Hà Miêu quay người rời đi, lại nhìn chén rượu đưa tới
bên miệng mình kia một chút, biết thế y đã không làm như vậy, tiếp tục như vầy
không phải là y đang tự mua dây buộc mình sao.
"Ừm...
Dung Nhi không muốn tự uống hả, lẽ nào muốn tướng công đút cho, ai, được rồi,
tướng công giúp Dung nhi." Nói xong liền uống chén rượu hoa quế đầy rượu
vào bên trong bờ phấn nộn của Hạ Dung.
"A..."
Nụ hôn nóng bỏng xen lẫn mùi rượu cùng hoa quế nhàn nhạt, Hạ Dung rất nhanh
chìm đắm trong đó, bất tri bất giác đem rượu kia nuốt xuống bụng.
Nhìn
dáng vẻ khả ái đó của tiểu phu lang, Thẩm Tương Ngôn đột nhiên có hứng thú, tò
mò không biết bộ dáng Hạ Dung say ngất ngây như thế nào, dù sao cũng chỉ có
mình hắn ở đây, cũng sẽ không xảy ra việc gì. Nghĩ tới đây, Thẩm Tương Ngôn cầm
bình rượu lên rót một chén, tiếp tục cách lúc nãy cho Hạ Dung uống, đút đủ ba
chén, Thẩm Tương Ngôn mới buông tha cho Hạ Dung.
Uống
xong ba chén rượu, đôi mắt của Hạ Dung đã mất đi sự lanh lợi bình thường, ngược
lại là lộ ra mấy phần mơ hồ. Khuôn mặt trắng noãn hơi ửng đỏ, trên trán cũng rải
rác vài sợi tóc đã cột gọn. Lúc đôi mắt liếc qua một cái, liền rút đi khí chất
thinh khiết ban đầu, thêm vào mấy phần quyến rũ.
-----Hết chương 28-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét